Đăng lúc 20:52 bởi

Chia sẻ và bấm nút +1 như 1 like dành cho bài viết này các bạn nhé, Xin cảm ơn !
Đã tới lúc em phải ra đi... (Ảnh minh họa)
Lá thư gửi muộn


Bầu không khí giữa đêm khuya tĩnh lặng làm Thoa muốn ôm lấy chồng cho bớt cô quanh. Cô cố giấu nước mắt đang lăn dài ra khóe mắt. Có quá nhiều trạng thái cảm xúc trong cô mà cô không biết dùng từ gì để diễn tả. Chỉ biết rằng nước mắt cứ tuôn rơi, ướt một bên gối. Cô biết, nằm bên cạnh, chồng mình cũng cảm nhận được điều đó. Và chính sự lạnh lùng của anh càng làm cô không kìm nén được cảm xúc của chính mình.

Thoa đưa tay ôm lấy chồng, gục đầu vào lưng anh;
- Anh à, anh ngủ chưa?
Anh vẫn im lặng dù tiếng thở dài của anh đã tố cáo anh còn trằn trọc. Nhưng anh không trả lời, để câu hỏi của cô rơi vào giữa không trung trong vô vọng.
Thoa nghẹn ngào không nói lên lời, cô lại ghì chặt tay hơn, ôm lấy chồng. Càng áp sát vào lưng chồng cô càng cảm nhận được sự thao thức, trằn trọc của anh. Thoa cố gắng lấy hết can đảm để nói ra cái điều mà trước đây không khó nhưng giờ lại quá khó khăn để cô thốt ra được:
- Em biết anh chưa ngủ mà! Em yêu anh, chồng ạ!
Lần này, anh hành động. Anh gạt tay Thoa ra khỏi người mình và tiếp tục một giữ im lặng. Hành động đó của anh đã khiến cho Thoa sững sờ và đau đớn. Cô hiểu, trong lòng anh vẫn chưa quên điều đó. Nó đã trở thành một ám ảnh, một rào cản quá lớn trong cuộc sống của vợ chồng anh. Nhưng cô biết làm gì đây? Cô không thể trách anh vì cho cô cơ hội quay trở về đã là một sự tha thứ của anh rồi.
Lá thư gửi muộn - 1
Cô phản bội chồng, lên giường với người đàn ông khác dù trong lòng ngổn ngang cảm giác tội lỗi. Chỉ một lần duy nhất nhưng rồi Thoa đã phải hối hận cả đời. (Ảnh minh họa)
Cách đây 1 năm Thoa đã từng phải lòng người đàn ông khác. Đó là thời điểm mà anh bận rộn tới mức không quan tâm tới vợ mình. Và Thoa đã phạm sai lầm. Cô phản bội chồng, lên giường với người đàn ông khác dù trong lòng ngổn ngang cảm giác tội lỗi. Chỉ một lần duy nhất nhưng rồi Thoa đã phải hối hận cả đời. Anh vốn không phải là người lãng mạn nhưng yêu thương vợ thật lòng . Vậy mà cô đã phản bội anh khi mà tình cảm vợ chồng vừa mới nhạt nhòa đi phần nào. Chính cảm giác tội lỗi đó đã khiến Thoa tự mình thú nhận tất cả với chồng để thấy lòng thanh thản hơn.
Thoa còn nhớ ánh mắt của anh nhìn cô khi ấy. Cô cầu xin anh cho cô một con đường để quay lại vì lòng cô còn yêu chồng. Sai lầm mà cô phạm phải chỉ vì cô cảm thấy quá cô đơn khi chồng không quan tâm, chăm sóc vợ. Nhưng nói gì thì nói, cô vẫn thấy mình đã sai.
Khi anh đồng ý cho cô con đường quay lại, Thoa đã khóc và tự hứa với lòng mình sẽ sửa chữa sai lầm bằng cách yêu thương chồng con thật nhiều. Hơn 1 năm qua cô đã làm như thế. Cô đã từng mơ về một hạnh phúc ngọt ngào hơn nhiều bên chồng con vì sau sai lầm người ta thường trân trọng hơn hạnh phúc mà mình đang có. Nhưng cô đã không có cơ hội để làm điều đó.
Lá thư gửi muộn - 2
Cô không trách anh vì tình cảm của con người giống như tờ giấy trắng, nếu bị vấy bẩn lên đó thì khó lòng mà khiến nó trở lại như ban đầu. (Ảnh minh họa)
Anh nói lời tha thứ nhưng trong lòng anh không quên được. Anh không một lời xỉ vả, chửi mắng nhưng sự lạnh lùng của anh còn khiến Thoa sợ hơn gấp bội. Cô chỉ ước anh nổi trận lôi đình, tát cô vài cái, thậm chí không thèm nhìn mặt cô một, hai tuần nhưng rồi tình cảm vợ chồng còn có cơ hội làm mới lại. Còn anh, cô có cảm giác như anh nuốt hết cả nỗi căm hờn vào trong vì thế mà nó càng sâu, càng khó tha thứ. Hơn một năm trôi qua, anh và cô vẫn có một khoảng cách không thể nào xóa bỏ được. Cô đã cố gắng làm mọi điều nhưng anh không muốn đoái hoài đến. Sống trong cùng một căn nhà, vợ chồng không nói với nhau tiếng nào khiến Thoa đau đớn vô cùng.
Đêm nay, cũng như biết bao đêm khác kể từ khi cô phạm phải lỗi lầm đó, anh vẫn thờ ơ với tình cảm của vợ. Cô khóc hết đêm và tỉnh dậy với đôi mắt sưng vù. Cô chuẩn bị bữa sáng cho chồng. Anh ăn rồi vội đi làm. Cô không trách anh vì tình cảm của con người giống như tờ giấy trắng, nếu bị vấy bẩn lên đó thì khó lòng mà khiến nó trở lại như ban đầu. Có lẽ đã tới lúc cô phải nhìn thẳng vào sự thật. Cô ở nhà, thu dọn đồ đạc, sắp xếp hành lí và đặt lên bàn tờ giấy: “Đơn ly hôn”.


Hắn không nghĩ rằng mình đã yêu như thế (Ảnh minh họa)
Trái tim biết đau là biết yêu rồi đấy



Hắn tỉnh dậy thấy cô gái nằm bên mình khép hờ đôi mắt. Hắn khẽ mỉm cười đầy khinh bỉ. Hắn chẳng lạ những cô gái như thế, đời hắn cũng đã lên giường với không ít những cô gái vờ ngây thơ nên hắn chẳng lạ cái kiểu “ngượng ngùng diễn kịch ấy”. Hắn đi vào nhà tắm, bỏ mặc cô gái trẻ nằm trên giường. Khi hắn quay lại, cô gái đã không còn ở phòng. Trên mảnh ga giường, vệt máu đỏ như xoáy vào tim hắn một cảm giác nhói đau.


Đó là Lan. Cô gái mà hắn quen cách đây 3 tháng. Hắn cũng mất chừng ấy thời gian để chinh phục được cô gái ngây thơ đó vào lưới tình và kết thúc bằng việc ngày hôm nay trong khách sạn. Trời phú cho hắn một vẻ ngoài đẹp trai, tài ăn nói và một nét duyên khiến cô gái nào gặp hắn cũng si mê. Tất nhiên những cô gái đến với hắn không thể nào biết chuyện trong quá khứ đã từng có bao nhiêu cô đã từng là “tình yêu duy nhất của đời anh”. Cứ thế, hắn yêu, chinh phục, có được thứ mình muốn và ra đi.
Một cuộc tình của hắn thường kết thúc trong vài tháng, khi cô gái đó đã sẵn sàng lên giường với hắn và trong hắn dần xuất hiện cảm giác hết hứng thú. Thế là hắn đi mặc cho cô gái ấy có đau khổ đến nhường nào. Hắn chưa bao giờ yêu thật lòng, cái cảm giác trong hắn chỉ là yêu một cô gái vì những điều mà hắn muốn đạt được. Hắn tự hứa với lòng mình sẽ dừng lại những cuộc tình đó cho tới khi nào hắn biết yêu. Yêu thực sự, một tình yêu mà khiến cho hắn có thể biết đau khi người đó ra đi.
Trái tim biết đau là biết yêu rồi đấy - 1
 ắn tự hứa với lòng mình sẽ dừng lại những cuộc tình đó cho tới khi nào hắn biết yêu. Yêu thực sự, một tình yêu mà khiến cho hắn có thể biết đau khi người đó ra đi. (Ảnh minh họa)
Lan cũng là một trong số những cô gái như thế. Lan ngây thơ, hồn nhiên và yêu hắn chân thành. Với hắn điều đó cũng không có ý nghĩa gì nhiều vì Lan không phải là người đầu tiên yêu hắn như thế và dám chắc cũng không phải là người cuối cùng. Cũng dễ để lí giải cho điều đó, vì hắn không chỉ đẹp trai mà còn là con nhà giàu thứ thiệt. Việc những cô gái sẵn sàng lên giường với hắn sau một vài đêm vì yêu hắn thì ít mà cam chịu vì thấy hắn giàu có mới là nhiều. Hắn hiểu điều đó hơn ai hết nên hắn mới thích thì yêu, thích thì chia tay. Với hắn cũng chỉ là những cuộc tình hai bên cùng có lợi. Vậy thôi…Hắn chưa từng yêu ai.
Lan cũng chưa từng yêu ai cho tới khi gặp hắn. Nhưng hắn không tin vào cái vẻ ngoài ngây thơ của Lan. Thời đại này, người ta ngây thơ thì ít mà giả vờ ngây thơ thì nhiều. Những cô gái 19, đôi mươi không hề đơn giản như tuổi đời của họ. Lan cam chịu đến lạ thường, chính điều đó lại càng làm cho hắn khinh cô hơn. Vì hắn nghĩ cô phải có lí do nào đó ngoài tình yêu thì mới chấp nhận hắn đối xử với cô như vậy.
Hắn hay gọi cho Lan mỗi khi hắn thấy thích. Lan luôn đến khi hắn cần bất kể đó là lúc nào. Hắn thấy thích mỗi khi nói chuyện với Lan, thích sự ấm áp mà cô mang đến nhưng chưa bao giờ hắn nghĩ đó có phải là tình yêu hay không. Hắn giấu Lan mọi chuyện trong quá khứ, đó là cách hắn vẫn làm với những cô gái hắn mới quen. Cho tới khi nào hắn đạt được điều hắn cần.
Chính Lan là người chủ động về điều ấy. Hắn ngạc nhiên nhưng rồi cười khinh bỉ khi thấy Lan bạo dạn khác xa với vẻ ngoài hiền lành của cô. Hắn tự nhủ rằng Lan chỉ là một “con cáo già đội lốt thỏ non” mà thôi. Tất nhiên hắn chẳng có lí do gì để từ chối một lời mời như vậy. Đó là điều Lan muốn chứ không phải hắn lừa cô.
Hắn tỉnh dậy thấy cô gái nằm bên mình khép hờ đôi mắt. Hắn khẽ mỉm cười đầy khinh bỉ. Hắn chẳng lạ những cô gái như thế, đời hắn cũng đã lên giường với không ít những cô gái vờ ngây thơ nên hắn chẳng lạ cái kiểu “ngượng ngùng diễn kịch ấy”. Hắn đi vào nhà tắm, bỏ mặc cô gái trẻ nằm trên giường. Khi hắn quay lại, cô gái đã không còn ở phòng. Trên mảnh ga giường, vệt máu đỏ như xoáy vào tim hắn một cảm giác nhói đau.
Trái tim biết đau là biết yêu rồi đấy - 2
 Đây là lần đầu tiên hắn biết đau, cũng là biết yêu nhưng tình yêu lỡ dở vì chính hắn đã không biết coi trọng tình yêu. (Ảnh minh họa)
Kể từ hôm đó, hắn không còn liên lạc được với Lan. Cô tắt máy. Hắn thấy kì lạ bởi lẽ thông thường những cô gái trước đều đòi hắn phải bồi thường hoặc chịu trách nhiệm cho màn “ăn bánh trả tiền” của hắn. Còn Lan thì khác. Hắn nghĩ về cô rất nhiều, hắn đi tìm cô nhưng cô lánh mặt. Hắn hiếu kì về người con gái quá khác biệt này. Và rồi hắn nhận ra mình đã yêu cô từ lúc nào không biết.
Khi hắn tìm để nói với cô điều đó, hắn chỉ nhận được từ cô một cái lắc đầu. Cô yêu hắn nhưng cô không thể chấp nhận những điều trong quá khứ. Vì cô biết hắn và cô ở hai thế giới khác biệt nhau. Cô trân trọng tình yêu còn hắn tính toán quá nhiều, hắn mang tình cảm ra làm trò chơi mà với cô điều đó là không thể chấp nhận được. Khi cô trao thân cho hắn, đó cũng là điều cuối cùng cô làm được cho tình yêu với hắn. Cô quyết định ra đi và nhận về mình những thiệt thòi.
Đây là lần đầu tiên hắn biết đau, cũng là biết yêu nhưng tình yêu lỡ dở vì chính hắn đã không biết coi trọng tình yêu.



Cảm ơn anh vì đã yêu em ngay cả khi anh biết sự thật ấy (Ảnh minh họa)
Phía sau một tình yêu

Hân mìm cười chua chát rồi lặng ngắm mình trong gương. Đôi mắt của cô hằn lên những vết chân chim, nụ cười không còn tươi tắn và trong lòng cô chỉ còn là những nỗi niềm tan nát… Hân đã trải qua những ngày tháng buồn đau trong cuộc đời và những gì mà cô đang đón nhận lúc này là một trái tim đầy thương tổn, một niềm tin vỡ vụn và tháng ngày phía trước sống với nỗi cô đơn.


Nhưng nếu giờ đây có một điều để ước, Hân sẽ không ước mọi chuyện quay trở lại những ngày đầu. Cuộc sống ai cũng cần phải chịu trách nhiệm trước những quyết định của mình vì thế mà cô không mong muốn sửa sai bằng việc mơ ước mình chưa từng làm điều đó. Cô chỉ ước rằng, nếu có thể , mong anh đừng yêu cô nhiều đến thế.
Cô gặp anh giữa lúc cơn bão lòng tưởng chừng như nhấn chìm trái tim yếu đuối ấy. Anh giống như một ánh sáng phía cuối con đường mà cô chờ đợi để bấu víu, đế nắm lây và bước ra khỏi vùng tắm tối phía sau lưng. Anh không phải là người đàn ông đầu tiên cô yêu nhưng anh là người đàn ông đã yêu cô hơn tất cả những người đàn ông cô từng yêu. Đó mới là một nghịch lí khiến cô mãi đau đớn.

Phía sau một tình yêu - 1
Cuộc sống ai cũng cần phải chịu trách nhiệm trước những quyết định của mình vì thế mà cô không mong muốn sửa sai bằng việc mơ ước mình chưa từng làm điều đó.  (Ảnh minh họa)
Hân từng yêu, từng bị phản bối, mất niềm tin và lại yêu, lại bị phản bội. Sau mỗi cuộc tình, cái Hân còn lại chỉ là tổn thương và sinh linh bé bỏng mà cô tước đoạt đi quyền làm người. Đó là nỗi ân hận lớn nhất đời của Hân mà cô không bao giờ có thể tha thứ cho chính mình.
Đi qua những nông nổi trong đời, ở tuổi ngoài 30, Hân không có gì trong tay ngoài sự cô đơn. Và anh đã đến để sưởi ấm trái tim cô, cho cô thêm một niềm tin về gia đình, mái ấm, những đứa con thơ… Hân đã sống những tháng này quá hạnh phúc trong vòng tay của người đàn ông yêu mình hơn mọi thứ mặc cho quá khứ là điều đè nặng lên cuộc đời cô.
Nằm trong vòng tay anh, cô ép gương mặt mình thật chặt vào lồng ngực anh để hít hà hơi thở ấm nồng của anh, để cảm nhận được nhịp tim của anh đang đập vì cô:
Em không muốn giấu anh chuyện quá khứ. Anh biết em là người đàn bà không còn trong trắng, hẳn là như thế rồi. Nhưng em đã là người đàn bà của nhiều hơn một người đàn ông, liệu anh có nghĩ về điều đó?”
Anh toan không trả lời, anh cúi mặt xuống, đặt lên trán cô một nụ hôn nồng ấm. Bàn tay anh tìm đến tay Hân, đan những ngón tay vào nhau thật chặt:
Điều quan trọng giờ không phỉa là em đã từng là của những người đàn ông nào mà là giờ em là người đàn bà của anh. Chỉ một mình anh mà thôi!
Hân đã mỉm cười và chìm rào trong giấc ngủ với nụ hôn mà anh dành tặng. Đó không phải là câu nói lần đầu cô được nghe. Kể từ khi cô không còn trong trắng, vài người đàn ông đến với cô sau đó cũng tỏ ra rằng quá khứ là điều không quan trọng. Nhưng rồi khi họ biết cái bí mật đó, họ đã lặng lẽ ra đi hoặc đểu cáng hơn là quay ngoắt giữa lúc cô cần họ nhất.
Phía sau một tình yêu - 2
 Vì cô yêu anh, vì cô không muốn làm anh khổ nếu gắn bó với nhau. Hân quyết định ra đi khi tìm được người đàn ông yêu mình thực sự. Đó đã là một điều hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của cô rồi. (Ảnh minh họa)
Họ đã gieo vào lòng cô hi vọng tìm thấy một cơ hội hạnh phúc sau sai lầm đầu tiên trong đời mình nhưng rồi họ đã phũ phàng để cô lại giữa con đường ngổn ngang những dự định và hoài bão. Đó là một nỗi đau giống như người ta chìa bàn tay  mình ra để cứu rỗi một người sắp ngã nhoài, rồi đột nhiên họ buông tay… Hân đã từng có những cảm giác như thế không chỉ một lần…
Hân tỉnh dậy và để lên trên bàn một mẩu giấy nhỏ và đi về mà không đánh thức anh dậy. Hơn một tháng sau đó, cô trốn tránh những cuộc điện thoại, trốn chạy tình yêu của anh. Anh như kẻ điên cuồng đi tìm cô như tìm một phương hướng cho cuộc đời mình. Chính tình cảm chân thành của anh đã là động lực để cô đưa ra quyết định cuối cùng cho mình.
Hân ra đi. Chuyến tàu đến gấp gáp hơn mong đợi của cô. Có lẽ vì cô không mong nó đến nên cảm thấy đau lòng khi nhìn con tàu dần chuyển bánh khi rời xa thành phố, nơi có người cô yêu thương và yêu thương cô.
Anh đã đi tìm cô, để níu kéo, để cho cô tin rằng trên đời này có những tình yêu đủ lớn để xóa đi mọi điều đau khổ. Nhưng cô không muốn bên anh. Vì cô yêu anh, vì cô không muốn làm anh khổ nếu gắn bó với nhau. Hân quyết định ra đi khi tìm được người đàn ông yêu mình thực sự. Đó đã là một điều hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của cô rồi.
Anh tìm đến sân ga khi chuyến tàu đã chuyển bánh. Anh vò nát tờ giấy trong lòng tay. Những dòng chữ tả tơi: “Em là người đàn bà không còn có thể sinh con được nữa. Cảm ơn anh vì đã yêu em ngay cả khi anh biết điều này…”.


Bẫy tình ngang trái


Nhìn bóng dáng người đàn ông đó quay lưng đi, Nhung ôm mặt khóc nức nở. Cô đã từng mừng thầm vì nghĩ rằng có thể trói chân được người đàn ông đó. Vậy mà cuối cùng tất cả vẫn tuột khỏi tầm tay cô…

Đâu phải Nhung không biết Tuấn không yêu mình. Cô biết rất rõ điều đó. Nhưng những gì thuộc về anh: vị trí công việc, đạo đức, tư cách, điều kiện… tất cả đều tốt đẹp khiến Nhung không muốn bỏ lỡ một cơ hội như vậy. Nhung chủ động theo đuổi anh, dù cho đôi lần anh đã nói lời từ chối khi cô bày tỏ tình cảm. Ở công ty, Nhung không ngần ngại thể hiện mình là người theo đuổi anh. Cô không cần biết mọi người nghĩ gì, đánh giá ra sao, cứ có cô hợi là Nhung tiếp cận với anh.
Tuấn là một chàng trai tốt, chưa vợ và được lòng chị em. Tuy nhiên anh vẫn chưa quyết định gắn bó với cô gái nào cả vì chưa tìm được người phù hợp. Trong công ty không chỉ có mình Nhung mà cũng nhiều cô gái khác muốn được lọt vào “mắt xanh” của Tuấn. Nhưng anh vẫn giữ quan hệ đúng mực với mọi người vì trong số đó anh chưa có tình cảm với ai.
Bẫy tình ngang trái - 1
Nhung là cô gái cá tính, đã thích gì là làm bằng được. Và rồi, khi một người đàn bà đã chủ động giăng bẫy, Tuấn đã không thoát được. (Ảnh minh họa)
Tất cả những “đối thủ” của Nhung cuối cùng cũng đành từ bỏ vì không ai có đủ tự tin công khai mọi chuyện đến vậy. Gặp ai, ở đâu Nhung cũng thừa nhận là cô đang yêu Tuấn. Vì thế mà để tránh những mối quan hệ bất hòa, khi biết Nhung công khai theo đuổi Tuấn, mọi người dần dần tránh xa không còn muốn tiếp cận anh, nhất là những cô nàng “non kém” kinh nghiệm tình trường hơn Nhung lại càng không dám tiếp tục.
Cũng đã nhiều lần Tuấn nói với Nhung về việc tình yêu: “Anh biết em có tình cảm với anh nhưng tình yêu là điều phải xuất phát từ hai phía. Anh trân trọng những gì mà em dành cho anh nhưng anh không yêu em. Chuyện đó không phải cố mà được. Anh hi vọng rằng em đừng làm anh khó xử với mọi người khi cứ công khai chuyện tình cảm như vậy”. Nhưng Nhung không chấp nhận: “Yêu em hay không là quyền của anh, còn em yêu anh, tại sao lại cấm cản”. Vì không muốn làm Nhung bị tổn thương thêm nữa vì sự từ chối quyết liệt của mình, Tuấn đành để Nhung làm những gì mà cô thích. Anh chỉ hi vọng rằng một ngày nào đó, gặp một ai mà Nhung yêu hơn, cô sẽ từ bỏ anh.
Nhưng ngày đó còn chưa tới thì Tuấn cũng đã rơi vào bẫy tình mà Nhung tạo ra. Nhung là cô gái cá tính, đã thích gì là làm bằng được. Và rồi, khi một người đàn bà đã chủ động giăng bẫy, Tuấn đã không thoát được. Khi tỉnh dậy thấy mình nằm bên cạnh Nhung sau một buổi tối say rượu, Tuấn đã biết tất cả mọi điều. Anh chạy ra khỏi khách sạn với một tâm trạng hoang mang cực độ. Điều anh lo không phải vì phải chịu trách nhiệm với những gì mình làm mà sự chịu trách nhiệm đó sẽ khiến cả hai thêm đau khổ nếu không có tình yêu.
Tuấn đau khổ rất nhiều khi tình cảnh ấy xảy ra. Anh không muốn làm Nhung khổ nhưng cuối cùng chính cô lại đẩy anh vào bước đường cùng. Tuấn không muốn phụ bạc Nhung vì không muốn cuộc đợi Nhung lỡ dở nhưng Nhung thì lại nghĩ hoàn toàn khác. Cô biết Tuấn không yêu cô nhưng cô không muốn bỏ qua cơ hội tốt để yêu và lấy một người như anh. Cô tin rằng Tuấn là người đàn ông đĩnh đạc, trưởng thành và dám chịu trách nhiệm. Dám chắc anh sẽ không bỏ cô trong tình huống như vậy.
Cái đêm Nhung thực hiện được kế hoạch của mình, Nhung đã cười lên sung sướng khi nghĩ rằng cuối cùng cô đã nắm giữ được anh. Khi cái thai ngày một lớn, cô cũng tự thấy vui mừng vì biết một người đàn ông tử tế như anh sẽ không bao giờ phụ bạc cô. Cô đã cười vì nghĩ rằng hạnh phúc đã nằm trong tầm tay.
Nhung tìm đến gập anh với cái bụng bầu to không thể giấu. Nhung khóc lóc và muốn Tuấn chịu trách nhiệm cho điều đó. Anh ngồi bần thần hồi lâu. Trong anh có sự đấu tranh dữ dội giữa một bên là lương tâm, trách nhiệm của một người đàn ông và một bên là khao khát được sống cuộc sống thực sự hạnh phúc bên người mình yêu. Nhung hả hê ghê lắm vì cô tin, rồi đây một đám cưới sẽ mở ra và chào đón cô bước vào cuộc đời anh với tư cách một người vợ.
Bẫy tình ngang trái - 2
 Nhìn bóng anh khuất dần phía xa sau khi nói lời cự tuyệt cuộc hôn nhân này, trái tim Nhung trở nên tan nát. Cái câu nói tưởng chừng như sách vở và sáo rỗng hóa ra luôn có thật: “Tình yêu là điều không thể nào gượng ép”.(Ảnh minh họa)
Anh tìm gặp Nhung giữa một buổi chiều mùa đông:
 “Anh biết anh đã làm em phải rơi vào tình huống này. Dù nói gì đi chăng nữa thì anh cũng là người có lỗi. Anh sẽ chịu trách nhiệm về đứa con. Anh sẽ chu cấp và nuôi con, làm mọi việc vì con nhưng mình không thể nào đến bên nhau được. Dù cho em có căm hận hay nguyền rủa anh thế nào đi chăng nữa anh cũng không thể nào kết hôn với người anh không yêu”.
Nhung hét lên đầy tức tối: “Thế còn tôi? Anh không nghĩ gì cho tôi hay sao? Tôi đang mang đứa con mà anh tạo ra cơ mà? Tại sao anh lại không chấp nhận cưới tôi mà chỉ có trách nhiệm với đứa con?”.
- "Chính vì nghĩ cho em, nghĩ cho cả hai chúng ta mà anh mới đưa ra quyết định như vậy. Em biết anh không có tình yêu dành cho em nhưng em vẫn buộc mọi chuyện phải đi tới tình huống như ngày hôm nay. Nếu anh cố gắng lấy em sẽ là cách sửa sai lệch lạc hơn nữa. Em sẽ không thể nào hạnh phúc nếu cả đời phải sống bên một người chồng không yêu em. Còn anh, sẽ chẳng bao giờ anh yêu vợ nếu như ngay từ khi bước chân vào cuộc hôn nhân anh đã mang tâm thế của một kẻ bị gượng ép. Hãy dũng cảm một lần đối diện với tất cả và làm lại từ đầu. Đừng sai lầm thêm nữa. Anh sẽ không cưới em!"
Lời quả quyết cuối cùng anh nói đã như nhát dao đâm chí mạng vào bao nhiêu hi vọng mà Nhung đã đặt ra. Cô những tưởng rằng những thủ đoạn có thể mang Tuấn đến bên cô. Nhưng không, anh sẵn sàng chấp nhận tất cả để không phải cưới cô, không phải sống bên một người mà anh không yêu. Đó thực sự là một sai lầm, một cái bẫy tình mà chính Nhung mới là người bị tổn thương. Nhìn bóng anh khuất dần phía xa sau khi nói lời cự tuyệt cuộc hôn nhân này, trái tim Nhung trở nên tan nát. Cái câu nói tưởng chừng như sách vở và sáo rỗng hóa ra luôn có thật: “Tình yêu là điều không thể nào gượng ép”.



Em sẽ một mình đối diện với đau thương (Ảnh minh họa)
Vì anh không phải là người thay thế


Mai thẫn thờ bước đi trong màn đêm. Phía trước cô là một màu đen, bế tắc như chính cuộc đời cô lúc này. Cô cười lớn lên giữa đêm khuya thanh vắng như một người điên. Cô ước gì mình có thể điên vì như thế cô sẽ không bị nỗi đau hiện tại dày vò, sẽ không phải đối diện với biết bao nghiệt ngã còn chờ cô phía trước. Cô càng tỉnh thì càng thấy mình đau đớn. Hình ảnh ban chiều không có cách nào tống ra khỏi đầu cô. Mà chỉ nghĩ đến nó thôi, cô đã muốn buông xuôi cuộc đời này…

Hắn đã ném một khoản tiền vào mặt Mai và nhìn cô bằng ánh mắt đầy khinh bỉ: “Cô ngây thơ hay quá ảo vọng khi nghĩ rằng mang cái thai này ra để uy hiếp tôi? Nếu phải lấy một người chỉ vì cô ta có bầu với tôi thì cô không phải là người đầu tiên đâu. Chẳng qua cũng là ăn bánh trả tiền mà thôi”. Những đồng tiền bay phất phơ trước mặt như một sự sỉ nhục dành cho cô. Đau đớn thay, nó lại từ người đàn ông mà cô yêu, yêu hết mình và chấp nhận biết bao thiệt thòi để được bên anh ta.
Cô yêu Hưng. Một tình yêu mà ngay từ đâu ai cũng e ngại và ngăn cản. Anh ta quá đẹp trai, nhà giàu… lẽ ra những điều đó sẽ là mơ ước với nhiều người nhưng cái bản tính trăng hoa và sở khanh của anh ta thì không ai dám đối diện. Ấy thế mà Mai yêu, bất chấp mọi thứ để yêu. Cô như con thiêu thân lao vào lửa dù biết rằng mình có thể bị tổn thương đi chăng nữa. Mai phũ phàng từ chối tình cảm của Quân – một người đàn ông hiền lành, yêu thương cô. Cuộc tình ấy cứ như một trò chơi trốn tìm, đuổi bắt. Mai mê mải chạy theo một thứ ảo vọng để rồi bỏ lại sau lưng một người yêu mình chân thành.
Vì anh không phải là người thay thế - 1
Cuộc tình ấy cứ như một trò chơi trốn tìm, đuổi bắt. Mai mê mải chạy theo một thứ ảo vọng để rồi bỏ lại sau lưng một người yêu mình chân thành. (Ảnh minh họa)
Hưng là gã đàn ông trăng hoa. Trước Mai đã từng có biết bao cô gái ngậm ngùi cay đắng vì bị anh ta phụ bạc. Nhưng Mai vẫn yêu. Mai tin rằng người ta sẽ dừng lại khi người ta gặp một tình yêu đích thực. Và cô tin, cô chính là tình yêu có thể làm thay đổi cuộc đời Hưng. Mai quá ngây thơ để hiểu rằng bản chất một con người khó lòng mà thay đổi.
Mai yêu Hưng và đáp ứng mọi nhu cầu của Hưng. Có thể mọi người nghĩ Mai làm vậy là vì tham vọng muốn trở thành vợ Hưng, thành bà chủ của một cơ ngơi giàu có. Nhưng trong lòng Mai hoàn toàn không nghĩ vậy. Nếu buộc phải dùng tiền để đánh đổi cho hạnh phúc, Mai là tuýp người không bao giờ làm thế. Điều duy nhất khiến Mai trở nên nhu nhược, phục tùng Hưng chính là vì tình yêu mù quáng mà cô dành cho Hưng.
Hưng yêu Mai nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Hưng chấm dứt quan hệ với những cô gái khác. Có biết bao cô gái vẫn ngày nhớ đêm mong và rồi khóc tức tưởi khi anh ta “bỏ hoa sau khi hút nhụy”. Ban đầu, Hưng còn giấu Mai nhưng dần dần Hưng gần như công khai. Mai đau đớn vô cùng nhưng không biết làm cách nào để Hưng sửa chữa những điều đó. Hưng muốn chia tay khi mà anh ta đã nhận về mình đủ thứ mà anh ta muốn nhưng Mai không chấp nhận
Thực ra, khi tình yêu đó đã đi tới tận cùng của giới hạn, Mai cũng biết Hưng không phải là người tốt. Nhưng cô gái ngây thơ và non nớt như Mai cảm thấy lo sợ trước cuộc đời nghiệt ngã này khi mà cô đã trót trao cho Hưng tất cả những gì trong trắng nhất. Như một kẻ đâm lao phải theo lao, Mai càng trở nên yếu hèn trước Hưng. Cô cô gắng làm mọi việc anh ta muốn chỉ để hi vọng rằng Hưng sẽ vì tình nghĩa mà cưới cô làm vợ.
Khi biết tin mình mang bầu, Mai đã rất vui. Đó không phải là niềm vui để trói chân hay ràng buộc Hưng mà là niềm vui khi tình yêu mà bao năm qua cô cố gắng giữ gìn cuối cùng cũng “kết trái đơm hoa”. Mai nghĩ rằng Hưng sẽ hạnh phúc nhiều lắm khi biết tin được làm cha. Vậy mà…
Hưng đã cười khẩy khi Mai thông báo có thai. Hưng ném về phía Mai một tập tiền cùng cái nhìn khinh bỉ. Anh ta còn nói như thể rằng cái thai ấy chắc gì đã là của anh ta… Từng lời Hưng nói như những nhát dao đâm thẳng vào tim Mai khiến cô gần như không thở nổi. Cô không thể nào tin được Hưng lại cạn tình, cạn nghĩa đến như vậy. Mặc cho xấp tiền mà Hưng vất ngổn ngang trước mắt. Nhung quay bước ra về, sẵn sàng đối diện với tất cả những thị phi của cuộc đời.
Vì anh không phải là người thay thế - 2
"Em sẽ một mình đối diện với sự thật này. Em không muốn anh trở thành tấm bình phong để hứng đựng những sóng gió của đời em". (Ảnh minh họa)
Mai không bỏ đứa con vì nó là một sinh linh vô tội. Nếu như Mai ngu ngốc để tạo ra bi kịch ngày hôm nay thì tại sao đứa con ấy lại phải gánh cho cô trách nhiệm này. Cô quyết định sẽ sinh con và một mình đối diện với tất cả mọi điều.
Giữa những ngày tháng Mai sống một mình trong đau khổ đó, Quân đã đến. Anh vẫn là chàng trai chân chất ngày nào yêu cô bằng cả tấm lòng. Anh muốn được làm chồng, làm cha của đứa trẻ, là người đàn ông san sẻ với cô những đàm tiếu trong đời để cô không đau khổ. Mai đã suy nghĩ rất nhiều nhưng rồi cô đã phải đưa ra một quyết định mà cô dám chắc rằng nó sẽ khiến cô thanh thản nhất:
“Em sẽ một mình đối diện với sự thật này. Em không muốn anh trở thành tấm bình phong để hứng đựng những sóng gió của đời em. Em sẽ sinh con, sẽ sống như vậy cho tới khi nào trái tim em thực sự rung động vì yêu anh. Nếu ngày đó anh còn cho em một vị trí trong trái tim, hi vọng anh sẽ đón nhận em. Nhưng không phải là lúc này, vì em không muốn anh trở thành người thay thế”

Nội Quy Khi Comment:


» Các bài comment phải nghiêm túc, không dung tục, không spam.
» Nội dung phải liên quan tới chủ đề bài viết.
» Những nhận xét spam sẽ bị xóa.
» Sử dụng tài khoản Google để được trợ giúp.
» Nặc danh thường không được chào đón.

Bài viết có Không có nhận xét nào